Chương 149: Hoàn
Kể từ sau khi bị đội quân hắc giáp của Nguyễn Trì cưỡng ép rời khỏi đây, Tần Sở vẫn không chịu từ bỏ, nhưng cũng không dây dưa gì. Chỉ là công việc của anh ngày càng bận rộn hơn, chỉ có làm việc mới có thể khiến anh quên đi mọi thứ. Dưới sự lãnh đạo của anh, Tập đoàn Oasis nhanh chóng được mở rộng quy mô. Khi nhiệm vụ hệ thống chính giao cho anh phụ trách được hoàn thành, trò chơi phân khu kết hợp đi đúng hướng, Tần Sở liền biến mất.Giống như rất lâu trước kia lần Tần Sở đột nhiên biến mất khỏi tổ chức Quỳ, bất luận là ai cũng không thể tìm thấy anh.Không ai biết lần này anh ở đâu. Không, có một người biết.
Nhan Như Tinh, người vừa đi nghỉ phép ở vương quốc cổ tích mới trở về thực tại, mặt mày u ám nhìn “Công chúa ngủ trong rừng” bí mật bước ra từ phó bản vương quốc cổ tích.Trong lúc Nhan Như Tinh không chú ý, khoảng cách không gian đã cuốn người kia đi mất. Nhan Như Tinh nhận ra sự chấn động trong không gian, nhưng không quan tâm.
“Độ khó của phó bản dường như lại giảm xuống.” Cô nói với Nguyễn Trì.
Trải qua nhiều năm, bởi vì cây Thánh Linh ở âm phủ cùng với lý trí kì quái của âm phủ trên mạng, rất hiếm khi xâm nhập vào thế giới thực. Họ thậm chí còn xây dựng lại một thành phố dọc theo cây Thánh Linh.
Đây là thành phố đầu tiên của âm thế, Nhan Như Tinh còn chăm chú đi ngắm nó mấy ngày trời. Khi thành phố Thánh Linh được hoàn thành, tất cả người chơi trong thế giới thực đều nhận thấy rằng các phó bản kì dị rất ít.
Một số phó bản trước kia đều là cửa ải thập tử nhất sinh giờ cũng đã giảm độ khó. Còn người chơi đã tận dụng cơ hội này để tu luyện và hồi phục sinh lực, đồng thời nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Ngay cả khi Nhan Nhược Tinh không có bất kì mối liên hệ nào với Hệ thống Thiên đường, cũng nhận ra việc mở rộng và nâng cấp trò chơi trong những năm gần đây đã chậm lại.Mặc dù vậy, số lượng người chơi mới tham gia mỗi năm là một con số khổng lồ. Đồng thời, người chơi ngày càng khó lên cấp hơn.
Số người chơi có thể thăng cấp thành công từ cấp B trở lên và thực sự làm chủ được sức mạnh của mình thì lại càng ít.
Sau khi Nhan Nhược Tinh được thăng cấp A, cô liền hiểu được lời Nguyễn Trì nói với cô lúc trước, có một số việc khi cô đặt lên cấp A liền biết rốt cục là có ý gì.
Lấy đặc điểm kỹ năng làm ví dụ, trước khi đạt cấp A, muốn sử dụng kỹ năng cần phải được kích hoạt. Sau đạt cấp A, các đặc điểm kỹ năng giống như bản năng bẩm sinh, có thể sử dụng theo ý muốn của bản thân.
Chỉ là sau khi sử dụng các kỹ năng, sẽ có hiển thị “Năng lượng”.
Năng lượng được hiển thị bên dưới thanh thông tin biểu thị tỉ lệ tiến hoá. Tỷ lệ tiến hóa càng cao, giới hạn năng lượng càng cao.
Tức là chỉ có người chơi cấp A mới có thể chính thức chạm vào hệ thống năng lượng của thế giới này.
Nhưng đối với Nhan Nhược Tinh thì là chuyện nhỏ, dù sao thì cô cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Đáng nói đến chính là lọ thuốc tiến hóa kia.
Thuốc tiến hóa thực ra là máu được chiết xuất từ một sinh vật nhất định, loại phổ biến nhất là của những con thú trôi nổi trong không gian. Mặc dù có những chất có thể làm cho con người tiến hóa, nhưng nó cũng có những chất phá hủy và ăn thịt người. Một con thú nặng gần 1 tấn nhưng cũng chỉ có thể khai thác và sử dụng không quá 30% máu của nó.
Ngoài ra, trong không gian còn có các chủng tộc sinh vật khác, Nguyễn Trì nói đợi đến khi cô có thể chịu được áp lực của không gian, anh sẽ đưa cô đi xem.
Nhan Nhược Tinh vẫn rất tò mò về tộc đàn của Tiểu Sảng, nhưng tiếc là Tiểu Sảng không nói lí do. Không lâu sau khi cô kết hôn, nó nhân cơ hội giá trị sảng cảm đạt tiêu chuẩn liền rời đi
Sau khi nó rời đi, chức năng can thiệp chiết xuất và thanh lọc của hệ thống được biến thành đạo cụ và bị bỏ lại.
Nó nói rằng đó là phần thưởng cho cô vì đã dũng cảm giành chiến thắng.
Nghĩ đến Tiểu Sảng, Nhan Nhược Tinh không khỏi cảm thấy u uất.
Sau khi Nguyễn Trì tống cổ được “Hoàng tử ngủ say” kia đi, nhìn thấy bộ dạng của cô, anh tưởng rằng Tinh Tinh bị người kia mê hoặc.
Lập tức không vui nói: “Tinh Tinh, em có anh còn chưa đủ sao?”
Nhan Nhược Tinh:?
“Anh muốn dáng vẻ gì anh đều có. Em đừng có suốt ngày nhìn ngắm người khác nữa, nhìn anh nhiều một chút, được không?”
“Hôm nay anh là ai vậy?”
“Anh là Nguyễn Assel Trì!”
Nhan Nhược Tinh cảm thấy mệt mỏi.
Từ khi bọn chúng ở trong cơ thể của Nguyễn Trì, cứ một lúc, anh lại đột nhiên biến thành một người khác nhau.
“Tiếp tục vào phó bản.” Cô cũng lười nói chuyện với anh.
Điều kỳ lạ là sau khi trải qua vài phó bản, cô nếu như không phải là đã kết hôn thì cũng là đang trên đường làm đám cưới. Không thì cũng là cứu vớt nam chính đáng thương, giải cứu đại công tử sa ngã.
Đôi khi đối tượng sẽ không phải là Nguyễn Trì.
Liên tiếp mấy lần cô liền có chút thành tựu.
Sau khi bị bắt cóc và kết hôn lần nữa, Nhan Như Tinh nhìn người đàn ông dáng người thô kệch đang chạy như bay đến ôm lấy mình, ngập ngừng hỏi: “Tần Sở?”
Tần Sở dừng lại, cúi đầu. Một khuôn mặt hung hãn mang theo vài phần sát khí tiến sát lại gần cô, ngẩn người hỏi, “Tần Sở là ai?”
Nhan Nhược Tinh: “?”
“Ta là phu quân của nàng.”
E rằng nó chỉ là một phó bản mà thôi.
Nhan Nhược Tinh:…
“Này, các ngươi, mau đến nhìn áp trại phu nhân của ta đi!”
Nhan Nhược Tinh:…
Đúng vậy, phó bản của cô lần này là một áp trại phu nhân bị cướp mất người thân.
Cô không còn tưởng tượng được vẻ mặt của Nguyễn Trì lúc này nữa.
Quên đi, sau này đối xử với anh ấy tốt một chút là được.
Cùng lắm sau không vào mấy phó bản như thế này nữa.
—————— Phiên ngoại Tần Sở
“Đại Ly, ngươi phải sống thật tốt…”
“Huh Huh…”
“Dừng lại… đừng chạy, tên khốn! Đồ điên, chạy nhanh như vậy. Cho ngươi chạy, cho ngươi chạy này! bang … bang”
“Đừng đánh nữa, được rồi, mau tắm rửa cho nó, sắp chết đói rồi.”
“Nồi đã sẵn sàng chưa?”
“Xong rồi mau ném vào nồi đi.”
“Người đâu?”
Cuộc đổi đời của Tần Li bắt đầu từ một trò chơi.
Trước khi vào trò chơi, anh chỉ là “thức ăn dự trữ” tay không tấc sắt, mặc người khác xâu xé ở Hoang Tinh này.
Cho đến khi vào trò chơi, mặc dù trò chơi tàn khốc như thế nào, nhưng cạnh tranh với anh đều là mấy người không có lớn hơn anh là mấy. Nếu như vậy, anh sẽ không sợ đi ra ngoài nữa. Cũng bởi vì thành tích tốt của mình, anh đã giành được phần thưởng phụ của trò chơi còn có thể tiếp tục trò chơi với tư cách người chơi.
Sau khi anh rời khỏi đây, hai tên man rợ muốn ăn thịt anh vẫn ở đó.
Nhưng anh đã có đạo cụ của phần thưởng hệ thống trong tay, mấy tên kia cũng chẳng lấy được chút lợi lộc gì từ tay anh.
Nhìn thấy đạo cụ trong tay anh, hai tên kia sợ hãi nói: “Thần Vực, đạo cụ của Thần Vực, hắn thật sự đã tiến vào Thần Vực?”
“Không, Thần Vực sao có thể chọn một loại thức ăn dự trữ cấp thấp như hắn được!”
Tần Ly biết Thần Vực là nơi mà các quý tộc, các lão gia sống ở trong tường cao mới cơ hội bước vào. Nghe nói rằng những người được chọn có thể rời khỏi nơi hoang tàn, tài nguyên đang dần cạn kiệt và đầy cát vàng và bùn này.
Anh lớn lên ở Hoang Tinh, tất cả đồ ăn thức uống của anh đều dựa vào đống rác rưởi của đám quý tộc.
Mười hai năm trưởng thành khắc nghiệt, ngoài tồn tại ra anh không có bất cứ một mục tiêu nào khác.
Hai tên kia đã biết được chuyện, Tần Ly cầm súng bắn thẳng vào hai tên đó.
Anh biết tin tức anh có thể tham gia trò chơi không thể được lan truyền, nếu không anh sẽ mất tự do và trở thành một thứ đồ chơi cho giới quý tộc.
Vì mẹ anh là người phụ nữ bỏ trốn từ tường cao đó ra.
Tuy nhiên, tin tức về việc anh có thể tiến vào Thần Vực vẫn bị lan truyền, Tần Ly vừa nâng cao thực lực của mình đồng thời trốn tránh sự truy bắt từ những kẻ bên trong bức tường cao.
Cứ như vậy đến năm anh 18 tuổi, anh đã thành công trở thành một người chơi cấp S.
Trong sáu năm qua, lực lượng vây bắt anh trong bức tường cao không hề giảm mà còn tăng lên.
Điều này có liên quan đến việc anh thỉnh thoảng đi vào trong bức tường cao để chống trả và gây rối.
Sau khi trở thành người chơi hạng S, anh quyết định thành lập một đội quân để lật đổ sự thống trị của những người bên trong bức tường cao.
Anh mất mười năm để cứu rất nhiều người chơi được trò chơi lựa chọn từ Hoang Tinh.
Lại mất thêm mười năm để bồi dưỡng, và một đội tinh nhuệ gồm 100 người đã được thành lập.
Nhưng những điều này vẫn chưa là gì, anh còn tình cờ ký được hợp đồng với hệ thống trò chơi.
Hệ thống trò chơi cung cấp cho anh những phương tiện nhất định giúp anh trả thù, sau khi trả thù thành công, anh sẽ trở thành một quân cờ của hệ thống.
Tần Ly đồng ý.
Vì vậy, vào nửa đêm một ngày nọ, anh dẫn theo tiểu đội đột nhập thành công vào bên trong tường cao và tàn sát tất cả đám quý tộc bên trong!
Sau trận chiến đó, đội do anh dẫn dắt đã trở nên nổi tiếng cả trong và ngoài trò chơi.
Sau khi trả thù, việc đầu tiên hệ thống trò chơi yêu cầu anh làm là rời khỏi trạng thái người chơi và vào tập đoàn Oasis để chờ thông báo.
Tần Ly mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng anh không từ chối, cũng không có cách nào từ chối được. Hơn nữa, anh cũng đã quá mệt mỏi với những tháng ngày chiến đấu và giết chóc.
Lúc đầu, anh không biết hệ thống trò chơi sẽ làm gì, vì vậy anh chỉ đơn giản là thay đổi hình dáng của mình và sống ở tập đoàn Oasis. Thỉnh thoảng còn có thể đi nghỉ ngơi ở những thế giới khác, cũng rất vui vẻ.
Cho đến ngày hôm đó, anh như thường lệ phong toả kí ức của bản thân và trở thành một hành khách bình thường trên chuyến tàu.
Không ngờ lại bị hệ thống trò chơi sắp xếp làm bạn trai của người chơi khác.
Trong ký ức thân phận, anh là phú nhị đại giàu có, yêu bạn gái nhưng lại yêu bản thân hơn.
Khi tàu hoả xảy ra sự cố, anh sẽ không ngần ngại bỏ rơi bạn gái của mình.
Lẽ ra anh phải hành động theo kí ức thân phận của mình, nhưng bạn gái của anh lại quá dễ thương và quyến rũ khiến anh không có cách nào bỏ mặc.
Làm thế nào mới khiến anh yên lòng đây?
Bởi vì không yên lòng, anh mới ở cạnh cô đến cuối cùng, nhìn cô “tự cứu mình” và đẩy anh ra khỏi xe vào giây phút cuối cùng.
Tần Ly chưa bao giờ được “che chở” như thế này liền bị rung động.
Anh cảm thấy mình đã trưởng thành cũng nên có bạn gái rồi.
Điều anh không ngờ là bạn gái của anh còn là bạn trai của anh.
Tần Ly không thể tin nổi bắt đầu điều tra.
Kết quả của cuộc điều tra khiến anh vô cùng ngạc nhiên.
Trông thấy những gì người đó đã trải qua, anh cảm thấy có chút quen thuộc.
Điều này khiến anh không nhịn được chất vấn hệ thống trò chơi, nhưng lại bị hệ thống trò chơi nói rằng anh phải trở thành bạn trai của Nhan Nhược Tinh.
Thật nực cười, anh vốn là bạn trai của Tinh Tinh, còn phải nhờ hệ thống mới làm được điều đó sao.
Chỉ là tin tức về thân thế thật của Nguyễn Trì mà hệ thống trò chơi tiết lộ sau đó khiến anh phải đề cao cảnh giác.
Sau đó, anh không còn là người bình thường nữa mà phải làm việc chăm chỉ để được thăng chức, chỉ là muốn để Tinh Tinh thoát khỏi trò chơi. Ai ngờ rằng hệ thống trò chơi không đồng ý, hoặc chính là người đàn ông kia không đồng ý.
Đó là lần đầu tiên anh thích một người đến như vậy, làm sao có thể từ bỏ được, vì vậy anh đã đến gặp người đó.
Người đó thật đáng sợ như hệ thống trò chơi đã nói.
Hắn nói mình không phải là “đấng cứu thế”.
Vâng, hắn thực sự không phải như vậy.
Thành thật mà nói, khi nghe hệ thống trò chơi nói đem hi vọng đột phá Chân Thần đặt lên người anh, phản ứng đầu tiên của anh là “hệ thống quá coi trọng anh”.
Cái gì mà ngoài từ người đó ra thì anh là người thăng cấp nhanh nhất, thiên phú tốt nhất, còn được giao cho vũ khí lợi hại nhất. Hi vọng anh đột phá Chân Thần và trở thành “vị cứu tinh” mới.
Anh nghe xong cảm thấy thật nực cười.
Hơn nữa, tại sao anh lại cảm thấy “Đấng cứu thế” không phải là một cái tên hay?
Mãi sau này, anh mới nhận ra rằng vị cứu tinh thực sự không phải là thứ mà người thường có thể có được.
Chỉ là cắt đứt tình yêu và coi duy trì công lý là thứ tình yêu duy nhất trên đời, chuyện này anh không làm được.
Con người vốn là một sự bất công, và anh cũng không phải ngoại lệ.
Có lẽ chỉ có anh vô tâm vô tình của trước kia mới có thể làm được nhiệm vụ này.
Tiếc là, người ta chết một lần đã tỉnh ngộ rồi, không làm!
Ngay cả khi bị kích thích, anh ta cũng không hề dao động.
Điều này khiến Tần Ly rất hối hận.
Sau đó, anh lại trở thành một quỷ thần, cắt đứt hoàn toàn hy vọng về một “đấng cứu thế”.
Sau đó anh cùng bạn gái kết hôn.
Tần Ly không muốn đồng ý, nhưng mấy người kia nhất thời làm phản, gây áp lực cho anh. Bất đắc dĩ, anh phải thỏa hiệp.
Quan trọng hơn là, anh biết kiếp này anh và Tinh Tinh có duyên nhưng không có phận.
Chỉ là anh khó mà vượt qua nổi.
Thế giới thực có duyên mà không có phận, còn thế giới phó bản thì sao?
Xem ai chặn ai.
Không biết ai vô liêm sỉ hơn ai.