Tóm tắt

Hơn sáu vạn năm sau, khi tất cả các bụi quá khứ đã chôn vùi, từ bức tượng phong hoá mấy vạn năm ở Thương Khung chi cảnh, Chân Thần Thiên Khải vẫn không thể hiểu được giọt nước mắt kia.

Sáu vạn năm trước hắn không biết, sáu vạn năm sau cũng không biết.

Nhưng từ sau khi thức tỉnh, hắn chỉ có 2 việc để làm: đi gặp lão bằng hữu Thượng Cổ và lên trời xuống đất tìm kiếm hồn phách của Nguyệt Di.

Đến một ngày hắn cũng hiểu, hắn không chỉ nợ nàng một cái mạng, mà còn nợ một tấm chân tình sáu vạn năm.

Còn nàng, từ nhỏ sinh ra đã muốn tu tiên, nguyện vọng cả đời là phi thăng.
Nàng lanh lảnh nói với cha: "con sinh ra là để phổ độ chúng sinh, chiếu sáng cuộc đời của muôn người".
Cha nàng trừng mắt:"Nói gì vậy?"
Nàng ôm lấy đùi cha cười đến sáng lạng" "Lão tử, tức phụ của ta ở trên trời, ta muốn đi cưới chàng".

Có lẽ, Thượng Cổ Chân Thần vẫn luôn hiểu nàng: "Nếu một ngày nào đó Nguyệt Di có thể trở về thế gian [...] Tỷ ấy nhất định hy vọng, người tìm được tỷ ấy, là Thiên Khải."
Nhưng...
Thế sự khôn lườn, thương hải tang điền

Rất nhiều năm về sau, nàng quay về nhân gian, trước mộ cha nàng, nàng rót chén rượu, dập đầu ba cái.
Hồn phách cha nàng ở nhân gian đã chờ đợi hơn chục năm, cầm trên tay chén rượu, ông hỏi: Rồi thành tiên chưa?
Nàng lắc đầu.
Vì sao?
Tâm không thành, nên đoạ ma.

Từ khoá: Huyền huyễn, cổ trang, Kiếm hiệp, Thần quái, than quai, tien hiep, co trang, nam nữ cường, thần tiên, yêu quái, than tien, yeu quai

Danh sách chương
Bình luận