Chương 10: Em có muốn ở bên anh không?
Đoạn Trường An đánh xong ván cuối cùng thì trời cũng đã gần rạng sáng.
Cô gái nhỏ bên cạnh ồn ào đòi ngủ sớm dậy sớm, lúc anh còn đang ở phòng chờ của ván này cô đã chạy lên lầu. Max thì vẫn tiếp tục chiến đấu tại rank kim cương*, A Văn và Wang không đẩy trụ cùng cậu ta, hai người thuận lợi trở về rank cao thủ.
Đoạn Trường An lên lầu, đi về phòng của mình, anh vặn mở cửa.
Cửa phòng kế bên mở ra, Tô ɖu͙ƈ mặc áo thun màu trắng rộng thùng thình bên dưới vạt áo lộ ra cái quần váy màu xanh da trời, cô ló đầu ra: “Đội trưởng.”
“Em chưa ngủ sao?” Đoạn Trường An đi qua, anh chống tay lên khung cửa.
Tô ɖu͙ƈ ngửa đầu nhìn anh chăm chú: “Em đang chờ anh.”
“Chờ anh?” Đoạn Trường An nhướng mày, “Muốn hả?”
“Không phải!” Tô ɖu͙ƈ mang dép lê, đạp một cái nhẹ hều lên chân anh, “có đồ muốn cho anh xem.”
Anh bước vào trong phòng của Tô ɖu͙ƈ.
Đoạn Trường An nhìn cô gái nhỏ lấy ra một quyển sổ thật dày cất bên dưới tủ quần áo, cô mở ra, đưa tới trước mặt anh.
Anh nhận lấy quyển sổ, lật mở một trang, chăm chú nhìn.
Tô ɖu͙ƈ cúi đầu: “Bắt đầu từ mùa đông năm trước, sau này mỗi lần anh thi đấu em đều cố gắng đến tận nơi xem anh chơi game.”
“Tích góp rất nhiều ảnh chụp và tin tức về anh.”
“Khi chơi LOL có vài lần em ghép đội với anh, nhưng em vẫn luôn không có can đảm kết bạn với anh.”
“Trêи Weibo em nhìn không quen mắt mấy người nói xấu anh vì vậy em đã đăng ký Weibo, lấy tên là con mèo trong lòng Monarch.”
“Em không chỉ muốn làm con mèo trong lòng anh, mà em còn muốn làm người yêu của anh.”
“Tuy rằng hiểu biết về anh chỉ thông qua những lần live stream, từng cuộc thi đấu, nhưng trực giác nói cho em biết, anh chính là người em thích, không thể nào lầm được.”
“Thời gian một năm rưỡi, em biết rõ đây là thích, là muốn được vui vẻ ở bên anh.”
“Em rất thích anh.”
Cô ngẩng đầu, đôi mắt long lanh như cất chứa ngàn vạn ánh sao.
“Đoạn Trường An, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, rõ ràng chúng ta chỉ mới quen biết có mấy ngày, anh tới quá bất ngờ, em cũng không biết anh nghĩ gì, em chỉ biết nói hết những gì mình nghĩ cho anh nghe.”
“Nếu anh chỉ cần một người để thỏa mãn thì chúng ta làm đi, sau đó thì buông tha cho em…”
Cô nói còn chưa dứt lời, Đoạn Trường An nhìn thấy mắt cô gái nhỏ ướt át, anh nâng cằm của cô lên, hôn xuống.
Nuốt mất lời nói của cô.
Đầu lưỡi mềm mại của anh cuốn lấy đầu lưỡi của cô, triền miên quấn quít.
Môi lưỡi dây dưa, như muốn cướp đoạt hết dưỡng khí của cô gái nhỏ.
Cảm giác được mặt Tô ɖu͙ƈ ẩm ướt, anh buông môi cô ra, hôn dọc theo khóe mắt, lau đi những giọt nước mắt trêи mặt cô, dùng giọng nói dịu dàng nhất trong cuộc đời mình, nói với cô:
“Em nghe đây, Tô ɖu͙ƈ, hãy dẹp hết tất cả những lo lắng đắn đo của em đi.”
“Xin lỗi, là sơ sót của anh, loại chuyện tỏ tình này, phải do anh nói mới đúng.”
“ Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ lợi dụng em để xua đuổi cô đơn hay có ý gì khác.”
“Nếu anh có ý như vậy sao không nói lời em thích nghe rồi lừa em lên giường chẳng phải sẽ nhanh hơn sao?”
“Muốn làm em là thật, nhưng thích em cũng là thật.”
“Em là cô gái đầu tiên làm anh có cảm giác, anh không biết phải bày tỏ với em như nào.”
“Nhưng bây giờ anh đang tỏ tình với em.”
“Còn nữa, ai nói chúng ta chỉ mới quen nhau vài ngày, thật ra không phải, lần đầu tiên anh nhìn thấy em là bốn năm trước.”
“Cho nên em có muốn ở bên anh không?”
“Sau này nếu em có nghi hoặc gì có thể trực tiếp hỏi anh, cũng nên hỏi anh.”
Tô ɖu͙ƈ cảm thấy cứ như mơ, nghe thấy câu nói cuối cùng cô sửng sốt cả người: “Bốn, bốn năm?”
“Sau này ngoại trừ lúc ở trêи giường nằm dưới thân anh, thì không được khóc nữa, có biết chưa?” Đoạn Trường An không giải thích thắc mắc của Tô ɖu͙ƈ, anh cong khóe môi nói lời không đứng đắn.
“Anh nói cho rõ đi, vậy là từ bốn năm trước anh đã thích em rồi có phải không, phải không?” Tô ɖu͙ƈ không nhịn cười được nữa, trong lời nói có vẻ rất đắc ý, “khi đó em mới có mười lăm tuổi thôi, cái đồ cầm thú này!”
Đoạn Trường An cắn nhẹ lên môi cô như trừng phạt: “Em nghĩ cái gì vậy, lúc nhìn thấy em ở gaming house anh mới biết em là cô gái nhỏ năm đó.”
Anh hôn vài cái lên đỉnh đầu của cô, rồi ôm lấy cô, vùi đầu vào hõm cổ của cô.
Gậy thịt chống lên bắp đùi của cô, Tô ɖu͙ƈ không dám động đậy.
Một lát sau, Đoạn Trường An buông cô ra: “Hôm nay tạm tha cho em, đi ngủ sớm một chút đi.”
“Đội trưởng, có phải anh mắc cỡ không.” Tô ɖu͙ƈ như đã phát hiện thứ gì đó chơi vui lắm, cô cười gian xảo.
“Còn nói nữa, anh làm em ngay bây giờ đó.” Đoạn Trường An hung ác nói, “nếu không phải thấy đêm qua em ngủ trễ, bây giờ lại gần sáng, không nỡ dày vò em, anh vì ai hả? Không biết ơn còn quậy.”
Tô ɖu͙ƈ cười hì hì hôn lên khóe môi anh, nhảy cách xa anh một chút: “Vậy anh nhanh trở về phòng đi, Đoạn gia ~”
Vừa mới tuyệt vọng khóc lóc, sau đó lại được tỏ tình, tâm trạng thay đổi thất thường làm cô có chút mệt mỏi, cô rất muốn đi ngủ.
Đoạn Trường An nhìn thấy sự mệt mỏi nơi đáy mắt của cô, anh hôn lên trán cô: “Ngủ ngon, A ɖu͙ƈ của anh.”
Anh ra khỏi phòng của Tô ɖu͙ƈ, trùng hợp nhìn thấy Max đang đi lên lầu, Max chỉ vào Đoạn Trường An: “Lão đại! Sao anh lại đi ra từ phòng của em gái Tô Tô, anh không được ăn hϊế͙p͙ em gái Tô Tô đâu nha lão đại!”
“…” Đoạn Trường An lạnh lùng nhìn cậu ta, “đi coi thử xem cô ấy có đá chăn không.”
Nói xong anh xoay người, trở về phòng của mình rồi đóng cửa.
“???”
Để lại Max với vẻ mặt ngu ngơ.
——————————————————
Tô ɖu͙ƈ: Ha ha ha đội trưởng đã sớm có ý với em rồi, đội trưởng thích em, đội trưởng thật cầm thú, a hi hi.
Đoạn Trường An: Vợ lại đi bôi nhọ anh, anh nhớ kỹ, làm em ba lần.
Tô ɖu͙ƈ:??? Chờ đã, hình như em quên mất hỏi anh rốt cuộc bốn năm trước đã xảy ra chuyện gì?
Đoạn Trường An: Có hỏi anh cũng không nói cho em biết.
Cuối cùng cũng ở bên nhau!
Tội cho Đoạn gia nghẹn cả đêm ha ha ha.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Rank kim cương: Rank có nghĩa là “cấp bậc”, trong game, nó dùng để chỉ cấp bậc của người chơi. Rank trong LOL thường dựa vào điểm Hell elo sau mỗi trận đấu rank hay còn gọi là đấu hạng. Để có được thứ hạng cao hơn, người chơi phải nỗ lực tham gia các trận đấu. Chỉ có không ngừng chiến thắng thì mới có thể nâng cao rank của mình. Đến cuối mùa giải, khi tổng kết thứ bậc, nhà phát hành game sẽ tiến hành thưởng cuối mùa giải.