Đối với Lệnh Hồ Trăn Trăn, “Ân oán rõ ràng, hai bên không ai mắc nợ ai” luôn là quy tắc của nàng khi đi ra ngoài.
Cái gì bản thân nhận được thì phải cho đi, và ngược lại.
Cho đến một ngày, nàng gặp được một vị thiếu niên lang mồm mép xảo quyệt, đen trắng rõ ràng như thế lại bị hắn làm cho rối tung rối mù đến mức không thể phân biệt được.
*******************************************************
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Ta cảm thấy chúng ta không ai nợ ai nữa.”
Tần Hi: “Không đúng. Ta còn thiếu nàng một thứ.”
Lệnh Hồ Trăn Trăn: “Cái gì thế?”
Tần Hi: “Một câu: Ta thích nàng.”
Từ khoá: Trăn Trăn mỹ nhân tâm, tran tran my nhan tam, huyen huyen, huyền huyễn, ngôn tình, Ngon tinh, ngontinh, tienhiep, Tiên Hiệp, Tien Hiep, Co dai, Cổ đại, truyen chu vip, truyện chữ vip, Truyện Chữ VIP, truyenchuvip